THE TIME TRAVELER’S WIFE – Part 3.2

Chủ nhật, ngày 23 tháng 09 năm 1984 (Henry 35 tuổi, Clare 13 tuổi)

Clare nhún vai. “Nhưng những lần anh kể cho em điều gì đó thì em lại có cảm giác như tương lại đã có sẵn rồi, anh có hiểu không? Tương lai của em đã và đang diễn ra trong quá khứ của anh và em không thể làm được gì.”

“Đó được gọi là định mệnh,” tôi nói với cô ấy. “Nó ám ảnh những giấc mơ của anh.” Tiếp tục đọc

THE TIME TRAVELER’S WIFE – Part 3.1

Chủ nhật, ngày 23 tháng 09 năm 1984 (Henry 35 tuổi, Clare 13 tuổi)

the_time_traveler__s_wife_by_lileyla93-d2zdg92

Một màu xanh ngát bao trùm cả đồng cỏ, rồi chuyển thành màu cam, hồng, bóng tối dần bị đẩy lùi và ánh sang ban ngày đang dần hiện ra. Nhưng tôi vẫn không thấy dấu hiện gì của Clare.
Tiếp tục đọc

THE TIME TRAVELER’S WIFE – Part 2.9

Thứ năm, 12 tháng Tư, 1984 (Henry 36, Clare 12) (tiếp)


Tôi hơi ngạc nhiên trước câu hỏi của cô ấy. “Ừ. Anh có thể là cái gì khác được chứ?”
“Em không biết nữa. Một linh hồn chăng?”
“Anh là một con người có da có thịt, Clare à.”

Tiếp tục đọc

THE TIME TRAVELER’S WIFE – Part 2.8

Thứ năm, 12 tháng Tư, 1984 (Henry 36, Clare 12)

fgfgfg
HENRY: Clare và tôi đang chơi cờ vua trong rừng. Hôm đó là một ngày mùa xuân đẹp trời, khu rừng ngập tràn sức sống với tiếng chim rúi rít tán tỉnh nhau và xây tổ. Chúng tôi vẫn tiếp tục tránh gặp gia đình của Clare, họ định ra ngoài chiều nay. Clare đã bí nước đi được một lúc rồi; tôi đã ăn con hậu từ ba nước trước đó và giờ cô ấy đang bị chiếu tướng nhưng rõ ràng là không chịu từ bỏ.

Tiếp tục đọc

THE TIME TRAVELER’S WIFE – Part 2.7

Thứ tư, 17 tháng Mười Một/ Thứ Ba, 28 tháng Chín năm 1982 (Henry 19 tuổi)

The time traveler's wife-3

HENRY: Tôi đang ngồi ở ghế sau một chiếc xe cảnh sát ở Zion, bang Illinois. Tay bị còng và không còn gì khác. Bên trong chiếc xe đặc biệt này đầy mùi thuốc lá, mùi da bọc ghế, mùi mồ hôi và một mùi mà tôi không thể xác định được như kiểu mùi đặc trưng của xe cảnh sát. Hơi giống mùi thuốc mê. Mắt trái của tôi thì sưng húp, còn phần trước cơ thể thì đầy những vết bầm tím, vết trầy xước và vết bẩn mà phải do từ hai cảnh sát trở lên giải quyết tại một bãi đất trống đầy thủy tinh vỡ. Cảnh sát đang đứng bên ngoài xe nói chuyện với hàng xóm, ít nhất ai đó trong số họ rõ ràng đã nhìn thấy tôi cố đột nhập vào ngôi nhà thời Victoria sơn màu trắng và vàng phía trước. Tôi không biết vào lúc này mình đang ở đâu. Tôi đã ở đây được một giờ rồi và gần như thương tích đầy mình. Tôi rất mệt và đói. Tôi đã cho là mình đang ở trong buổi hội thảo của Tiến sĩ Quarrie về Shakespeare, nhưng tôi chắc chắn rằng mình đã bỏ lỡ nó mất rồi. Thật quá tệ. Tất cả chúng ta đang diễn vở Giấc mộng giữa đêm hè.

Tiếp tục đọc

THE TIME TRAVELER’S WIFE – Part 2.6

Chủ Nhật 10 tháng 12, năm 1978 (Henry là 15, và 15)

henry-clare-the-time-travelers-wife-

HENRY: Tôi đang ở một mình trong phòng ngủ với một bản thể khác của mình. Cậu ấy đến đây từ tháng Ba. Chúng tôi làm những việc thường làm mỗi khi có một chút riêng tư, khi ngoài trời rất lạnh, khi cả hai chúng tôi đã qua tuổi dậy thì và hoàn toàn không để ý đến những cô gái xung quanh vào thời điểm hiện tại. Tôi nghĩ hầu hết mọi người cũng sẽ như vậy nếu họ có cơ hội mà tôi có. Dĩ nhiên tôi không hề đồng tính.

Tiếp tục đọc

THE TIME TRAVELER’S WIFE – Part 2.5

BÀI HỌC VỀ SỰ SỐNG SÓT

Thứ năm, 07 tháng 06, 1973 (Henry 27, 9 tuổi)

HENRY: Tôi đang đứng trên phố nhìn vào Học viện Nghệ Thuật Chicago vào một ngày đầy nắng của năm 1973 cùng với người bạn chín tuổi – cũng chính là tôi. Cậu bé sẽ có chuyến đu hành vào thứ tư tuần tới; tôi đến từ năm 1990. Chúng tôi có cả buổi chiều và buổi tối như ý muốn, vì vậy chúng tôi đã đến một trong những viện bảo tàng lớn nhất thế giới để thực hành một bài học nhỏ đó là cách móc túi.

Tiếp tục đọc